Gần đây, nghệ sĩ Trấn Thành đã xác nhận mắc phải bệnh suy giãn tĩnh mạch ở chân, mà nguyên nhân được cho là do anh đứng quá nhiều trong thời gian dài nên các bác sĩ khuyến cáo cần nghỉ ngơi.
Bệnh giãn tĩnh mạch có nguồn gốc từ việc các van tĩnh mạch bị hỏng, tạo nên dòng chảy ngược của máu hoặc tĩnh mạch bị tắc nghẽn. Khi đó, sự ứ đọng máu tăng lên, áp lực trong tĩnh mạch tăng, và hiện tượng viêm xảy ra, từ đó dẫn đến tình trạng suy giãn tĩnh mạch. Suy giãn tĩnh mạch là một bệnh rất phổ biến. Theo thống kê từ các nghiên cứu dịch tễ học toàn cầu, khoảng 30-40% dân số trưởng thành mắc bệnh này.
Có nhiều yếu tố nguy cơ góp phần vào bệnh. Một số yếu tố không thể thay đổi được, như giới tính (phụ nữ nhiều hơn nam), tuổi (nguy cơ mắc bệnh tăng theo tuổi), yếu tố di truyền. Nhiều yếu tố có thể thay đổi, như thời gian đứng, ngồi lâu, ngồi chéo chân, mặc quần áo bó sát ở phần trên cơ thể, sử dụng giày cao gót thường xuyên, cũng như chế độ ăn ít chất xơ gây táo bón…
Ở phụ nữ sinh nhiều con, khoảng cách giữa các lần sinh ngắn, nguy cơ bị suy giãn tĩnh mạch càng cao. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra mối liên hệ giữa béo phì và bệnh giãn tĩnh mạch, do yếu tố vận động kém và vấn đề kèm theo của người béo phì.
Triệu chứng của bệnh có thể bao gồm cảm giác đau nhức, nặng, mỏi chân, cảm giác nóng, ngứa, co cứng hay chuột rút vào ban đêm. Có những bệnh nhân mô tả cảm giác tê như máu chảy dồn xuống chân và cảm giác châm chích khó chịu. Những triệu chứng này thường tăng khi đứng hoặc ngồi lâu, trong giai đoạn kinh nguyệt, khi mang vác nặng, trong thời tiết nóng và giảm đi khi gác chân lên cao, sử dụng vớ tĩnh mạch, quấn băng thun hoặc tập luyện thể dục. Việc giảm cân hoặc duy trì lối sống tập luyện thường xuyên có thể giảm đi những triệu chứng này.
Triệu chứng của suy giãn tĩnh mạch thường dễ bị nhầm lẫn với bệnh về xương khớp hoặc thần kinh ngoại biên. Tuy nhiên, điều quan trọng để phân biệt là cảm giác đau và khó chịu do suy giãn tĩnh mạch thường liên quan đến tư thế hoặc áp lực.
Một số nghiên cứu đã ghi nhận rằng, đối với trường hợp suy giãn tĩnh mạch mạn tính, triệu chứng đau ở chân có thể không tương quan với dấu hiệu lâm sàng. Điều này có nghĩa là người bệnh có thể trải qua cảm giác đau ở chân mà không có bất kỳ biểu hiện lâm sàng nào. Ngược lại, cũng có trường hợp bệnh nhân có tĩnh mạch giãn dạng ngoằn ngoèo dưới da nhưng không có cảm giác đau nhức hay triệu chứng khác.
Điều quan trọng là phát hiện bệnh sớm và điều trị đúng cách để cải thiện chất lượng cuộc sống, ngăn chặn sự chuyển biến từ bệnh nhẹ sang nặng và ngăn ngừa các biến chứng có thể gây ra tàn phế hoặc tử vong. Để đạt hiệu quả trong điều trị và ngăn ngừa tái phát, cần kết hợp nhiều phương pháp khác nhau tùy theo cấp độ của bệnh. Trong giai đoạn ban đầu, thay đổi lối sống, sử dụng thuốc và vớ áp lực nhẹ có thể là cách điều trị. Khi có tĩnh mạch giãn nhỏ, việc tiêm xơ cũng có thể áp dụng. Trong giai đoạn muộn hơn, cần sự can thiệp mạnh mẽ hơn, kết hợp cả y học nội khoa và ngoại khoa. Nếu không thực hiện phương pháp điều trị thích hợp, bệnh có thể trở nên nặng nề hơn, gây hại cho sức khỏe và tốn kém.
Thường sau một thời gian điều trị, triệu chứng sẽ giảm đi hoặc biến mất. Đặc biệt, sau phẫu thuật, các triệu chứng thường giảm hoặc biến mất hoàn toàn. Tuy nhiên, việc theo dõi và tái khám vẫn cần thiết để đảm bảo bệnh được kiểm soát, tuân thủ lối sống lành mạnh cho tĩnh mạch cũng như các biện pháp ngăn ngừa tái phát.
Bác sĩ khuyến nghị những người mắc bệnh suy giãn tĩnh mạch hạn chế thời gian đứng lâu và ngồi lâu, tránh những yếu tố có hại cho tĩnh mạch và thúc đẩy những yếu tố có ích, thay đổi công việc nếu cần, lựa chọn môn thể thao thích hợp, tránh việc mang vác đồ nặng…
Khi phải ngồi hoặc đứng lâu, nên sử dụng vớ áp lực nhẹ. Tránh ngồi chéo chân hoặc ngồi xổm, vì các tư thế này có thể làm cản trở dòng máu tĩnh mạch hồi lưu từ chân về tim. Nếu bạn phải ngồi lâu, hãy đứng lên và đi lại sau một thời gian nhất định.
Nếu công việc yêu cầu phải đứng thường xuyên, hãy bù đắp bằng cách đi bộ vài lần trong ngày. Tránh mặc quần áo hoặc nội y quá chật. Hạn chế tiếp xúc với nhiệt độ cao ở vùng cẳng chân, chẳng hạn như không ngâm chân trong nước nóng, không xông hơi…